• Tool Xóa Nền Ảnh
  • Photoshop
  • Kỹ Thuật
  • Phối Màu
  • Kiến Thức
  • Phần mềm
    • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
    • Nuôi nick facebook tự động
    • Đặt lịch đăng bài fanpage
    • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
    • Seeding livestream tiktok
  • Liên hệ
  • Tool Xóa Nền Ảnh
  • Photoshop
  • Kỹ Thuật
  • Phối Màu
  • Kiến Thức
  • Phần mềm
    • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
    • Nuôi nick facebook tự động
    • Đặt lịch đăng bài fanpage
    • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
    • Seeding livestream tiktok
  • Liên hệ

Mưa to không có ô: cái lần ướt mà tỉnh cả người

Thuyenatp by Thuyenatp
07/07/2025
in Tin Tức
0
Mưa to không có ô: cái lần ướt mà tỉnh cả người
Mục lục

    Hồi xưa, mình hay xem phim Hàn, thấy mấy cảnh nam nữ chính đứng dưới mưa mà… tình quá chừng. Mưa rơi trên tóc, trên vai, nhìn nhau đắm đuối, nước mắt hòa lẫn nước mưa, đẹp như thơ. Lúc đó mình nghĩ: “Chắc ngoài đời, mưa to không có ô cũng sẽ… lãng mạn như vậy.”

    Cho tới bữa nọ, mình mới hiểu ra: đẹp đâu không thấy, chỉ thấy… run như cầy sấy, xộc xệch như con gà ướt.

    Chuyện là hôm đó tan ca, trời âm u, mình chủ quan không mang ô. Mấy hôm trước cũng âm u vậy mà chẳng mưa giọt nào. Nghĩ bụng: “Chắc ông trời lại hù dọa mình thôi.” Thế là cứ ung dung xách túi ra về.

    Vừa bước ra khỏi cổng công ty được chừng 50 mét thì ầm ầm, mưa như trút. Không phải mưa xuân lất phất hay mưa hè rào rào dễ thương đâu, mà là mưa nhiệt đới xối xả, kiểu vũ trường mở vòi phun sân khấu vậy. Đường ngập chỉ trong 5 phút, xe cộ ùn ùn, còi bấm inh ỏi.

    Mình đứng chôn chân, mắt láo liên. Cái chỗ trú duy nhất là cái trạm xe buýt phía bên kia đường, nhưng để tới được đó thì… cũng sẽ ướt hết. Đứng giữa ngã tư, không ô, không áo mưa, mình mới thấm thía cái câu: “Đời mà, lúc cần thì chẳng có.”

    Có ông bác chạy ngang, giơ ô lên, thấy mình cũng tội, nhưng… cũng chỉ tội chứ không dừng lại. Mấy cặp đôi ôm nhau nép dưới mái hiên cười khúc khích. Mấy người khác thì ào ào quấn áo mưa. Riêng mình lủi thủi như… nhân vật phụ bị biên kịch bỏ quên.

    Ướt hết. Tóc ướt, áo ướt, cả lòng tự trọng cũng ướt.

    Mà nhục nhất là khi nước mưa hòa với khói bụi trên đường, nó chảy xuống mặt mình thành vệt đen đen như gấu trúc. Đi ngang quán trà sữa, thấy mấy đứa học sinh nhìn mình cười khúc khích, tự nhiên mình cũng… muốn chui vô hố luôn cho xong.

    Nhưng rồi, đứng đó chừng 10 phút, mình bắt đầu… tỉnh ra. Mình thấy mấy bà bán hàng rong lụi hụi đội thau hàng chạy trú mưa. Thấy chú xe ôm chả thèm trú, vẫn phóng băng băng, mưa văng tứ tung, chở khách cười ha hả. Thấy bà cụ bán vé số ngồi co ro mà miệng vẫn cười, nói: “Mưa mát mà, con.”

    Tự nhiên thấy… mình buồn cười. Có mấy cơn mưa thôi mà làm như tận thế. Ừ, thì ướt đó. Nhưng trời mưa ai mà chẳng ướt? Quan trọng là ướt xong, phơi đồ lại khô, sấy tóc lại bông, tâm hồn lại nhẹ bẫng.

    Vấn đề của mình — và của nhiều người — là cứ bị bất ngờ cái gì ngoài kế hoạch, là loạn lên. Đáng ra, chỉ cần chấp nhận: “Ừ, mưa rồi. Thì kệ nó, đi về thôi.” Nhưng mình lại đứng đó, loay hoay, chờ một phép màu như… bỗng dưng có ai chìa ô ra cho.

    Thế nên sau mười phút đờ đẫn, mình quyết định… chạy đại. Dầm mưa, giẫm bì bõm qua vũng nước, thấy lạnh, thấy tê hết tay chân… nhưng thấy sướng. Ủa, lâu lắm rồi mình mới cảm nhận được cái mùi mưa, cái lạnh len vào tận xương như vậy. Thấy mình nhỏ bé hẳn, thấy đời cũng không nghiêm trọng như mình tưởng.

    Về tới phòng trọ, ướt sũng, nhưng miệng cười toe toét. Tự nhủ: “Lần sau nhớ mang ô.” Nhưng đồng thời cũng thấy nhẹ lòng: “Nếu lỡ quên ô nữa thì… cũng đâu sao. Có khi còn vui.”

    Thật ra, chúng ta ai cũng… sợ ướt, sợ xấu mặt, sợ bối rối, sợ bị nhìn. Nhưng sống mà lúc nào cũng che chắn, cũng kín mít thì… vô vị lắm. Thỉnh thoảng ướt một trận, run cầm cập, rồi tự cười mình… mới thấy: À, hóa ra mình vẫn còn sống, chứ không phải cái máy.

    Nên bạn à, nếu lỡ gặp một cơn mưa bất ngờ, không ô, không áo mưa, thì cứ… ướt đi. Đừng đứng đó chờ ai thương hại, cũng đừng càu nhàu trách ông trời. Vì ông trời bận mưa to lắm, đâu rảnh nghe.

    Với lại, biết đâu, trong lúc bạn ướt lướt thướt chạy qua đường, lại có ai đó nhìn bạn mà… thương.

    Và rồi, mấy cơn mưa sau, mình vẫn mang ô. Nhưng mình cũng tập mang theo một thái độ thoải mái: nếu lỡ quên ô, mình sẽ… cười.

    Vì trên đời này, chẳng ai khô ráo mãi được đâu.

    Tác giả: truyện hư cấu

    Previous Post

    Bị trộm vặt: mất đồ mà… bớt ngu

    Discussion about this post

    Remove.vn

    Remove.vn nói về phần mềm chỉnh sửa ảnh, các kỹ thuật phối màu chỉnh màu khi thiết kế. Đặc biệt chúng tôi chia sẻ các tool xóa nền ảnh online hiện đại và tiện lợi nhất.

    Về chúng tôi

    • Giới thiệu
    • Liên hệ
    • Chính sách & bảo mật

    Chuyên mục

    • Kiến thức
    • Kỹ thuật
    • Phối màu
    • Photoshop
    • Tool xóa nền

    Bài viết mới

    Mưa to không có ô: cái lần ướt mà tỉnh cả người

    Bị trộm vặt: mất đồ mà… bớt ngu

    Lần đầu đi cắm trại: tưởng chill ai ngờ… trầy trật

    No Result
    View All Result
    • Tool Xóa Nền Ảnh
    • Photoshop
    • Kỹ Thuật
    • Phối Màu
    • Kiến Thức
    • Phần mềm
      • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
      • Nuôi nick facebook tự động
      • Đặt lịch đăng bài fanpage
      • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
      • Seeding livestream tiktok
    • Liên hệ