• Tool Xóa Nền Ảnh
  • Photoshop
  • Kỹ Thuật
  • Phối Màu
  • Kiến Thức
  • Phần mềm
    • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
    • Nuôi nick facebook tự động
    • Đặt lịch đăng bài fanpage
    • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
    • Seeding livestream tiktok
  • Liên hệ
  • Tool Xóa Nền Ảnh
  • Photoshop
  • Kỹ Thuật
  • Phối Màu
  • Kiến Thức
  • Phần mềm
    • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
    • Nuôi nick facebook tự động
    • Đặt lịch đăng bài fanpage
    • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
    • Seeding livestream tiktok
  • Liên hệ

Lần bị “bỏ rơi” trong nhóm: tưởng tủi thân, hóa ra… may mắn

Thuyenatp by Thuyenatp
07/07/2025
in Tin Tức
0
Lần bị “bỏ rơi” trong nhóm: tưởng tủi thân, hóa ra… may mắn
Mục lục

    Mình vốn là đứa khá hòa đồng. Thích tham gia mấy hoạt động tập thể, thích đi chơi nhóm, thích ngồi quây quần tán dóc. Nói vậy để thấy mình không phải kiểu tự kỷ, sợ đám đông, cũng không phải “ông cụ non” gắt gỏng gì đâu. Ấy vậy mà, có một lần, mình bị nguyên nhóm “bỏ rơi” một cách trắng trợn — mới thấm cái cảm giác… bơ vơ ở đời.

    Hồi đó, nhóm mình 8 đứa, chơi chung từ hồi đại học. Mình lúc nào cũng hăng, có trò gì mới cũng xông vào tổ chức, xếp lịch, lo ăn uống, lo đặt xe. Thậm chí nhiều hôm thấy mình giống… quản lý không công của tụi nó vậy. Nhưng quen rồi, mình nghĩ: “Ừ, có nhóm, đông vui mà, cực xíu cũng đáng”.

    Rồi bữa đó, tụi nó rủ nhau đi chơi xa. Lên kế hoạch cả tuần, hẹn nhau ở quán cà phê bàn bạc, nhưng… không thằng nào gọi mình. Thậm chí, mình biết tin còn là nhờ vô tình thấy tụi nó… đăng story check-in cùng nhau.

    Lúc đó, mình đang ngồi làm việc một mình, thấy ảnh cả nhóm cười toe toét bên nhau. Trong người bỗng nhói cái gì đó, khó tả lắm. Giận thì không hẳn, tủi thì có. Mình tự hỏi: “Ủa? Có chuyện gì sao? Hay mình làm gì sai? Hay… hết cần mình rồi?”.

    Cả ngày hôm đó, mình thấy lòng nặng trĩu. Cứ mở điện thoại ra lại thấy hình tụi nó cười, mình lại thấy… vô duyên. Lúc tối về nhà, mình nằm dài suy nghĩ: “Ủa, chơi với nhau là tự nguyện. Nhưng bỏ rơi người ta mà không nói tiếng nào thì… hơi tệ nha?”

    Mình bắt đầu nhìn lại. Hóa ra, trước giờ mình tự nhận “xông xáo”, “hòa đồng”, nhưng cũng hơi… ôm đồm. Cái gì cũng nhảy vô làm, tự quyết hết. Nhiều lần tụi nó nói: “Ê để tao làm cho” mà mình cứ giành: “Thôi, tao quen rồi”. Dần dần, có khi mình thành ra… phiền. Mà cũng có thể, tụi nó cần một chuyến không có mình để tự xoay xở.

    Tối đó, mình rủ một đứa bạn thân khác ra cà phê, kể hết. Nó cười tỉnh queo: “Ủa, vậy có gì đâu mà buồn. Tụi nó đi vắng, mày rảnh được một bữa, khỏi chạy đôn chạy đáo lo cho ai. Nghỉ ngơi đi. Coi như tụi nó tập lớn mà không cần bảo mẫu nữa!”.

    Nghe vậy, tự nhiên… nhẹ người ghê. Mình quay lại nhìn mấy cái story, thấy tụi nó đang hì hụi… dựng lều sai hướng, làm gãy cả cây gậy, đốt lửa toàn khói phun mù mịt. Mình phì cười: “À, thiếu mình tụi bây mới được tự trải nghiệm, tự bày tự dọn vậy chớ!”

    Thế là hôm đó, mình tự thưởng cho mình một buổi tối yên tĩnh. Mua ly trà sữa, ra công viên, nằm trên ghế đá coi người ta chạy bộ. Thấy cũng dễ chịu ghê. Không phải lo lắng, không phải tất bật, không phải sắp xếp cho ai. Một lần bị “bỏ rơi” để thấy… mình cũng cần thời gian cho riêng mình.

    Rồi mấy hôm sau, cả nhóm về. Tụi nó gọi mình ra ăn lẩu. Đứa nào cũng nhao nhao kể chuyện đi chơi, đứa khoe bắp nướng khét lẹt, đứa khoe bị té suýt gãy chân. Thấy mặt mình tỉnh bơ, tụi nó hơi ngại, rồi thằng “đầu têu” mới ấp úng: “Ờ… tại tụi tao cũng muốn thử tự lo, không phiền mày nữa. Mày giận hả?”.

    Mình cười: “Đâu, có gì đâu mà giận. Tao cũng cần tập… buông tụi bây ra chứ!”.

    Từ đó, tự nhiên thấy dễ chịu hẳn. Vẫn chơi với nhau, nhưng mình bớt ôm đồm. Thỉnh thoảng tụi nó tự hẹn nhau đi đâu, mình cũng chẳng thấy buồn. Cũng có hôm, tụi nó lại gọi mình, năn nỉ: “Ê, thiếu mày tụi tao… nát bét rồi. Đi với tụi tao đi!”.

    Mình đi, nhưng lần này, chỉ tham gia chứ không… lãnh đạo nữa. Tự nhiên, vui hơn hẳn.

    Cho nên, nếu bạn cũng từng bị “bỏ rơi” trong nhóm, đừng vội nghĩ xấu về mình, cũng đừng nghĩ xấu về người ta. Chuyện gì cũng có lý do của nó. Có khi, bị bỏ rơi một lần lại là may mắn. Để thấy rằng, mình không phải lúc nào cũng phải xuất hiện. Đôi khi… biến mất một chút cũng là một dạng yêu thương.

    Đời mà, ai cũng cần khoảng thở. Và bạn cũng vậy. Cứ coi cái lần bị bỏ rơi đó như một lần… được tặng vé nghỉ dưỡng miễn phí vậy. Vừa vui, vừa được tỉnh ngộ.

    Và mình nghiệm ra: Trong nhóm, mình có thể quan trọng, nhưng không phải “trung tâm”. Đừng lo, vắng mày tụi nó vẫn vui. Nhưng… cũng vắng tụi nó, mày vẫn ổn thôi.

    Tác giả: truyện hư cấu

    Previous Post

    Ngân hàng số là gì? Dịch vụ ngân hàng số tốt nhất hiện nay

    Next Post

    Lần đầu đi cắm trại: tưởng chill ai ngờ… trầy trật

    Next Post
    Lần đầu đi cắm trại: tưởng chill ai ngờ… trầy trật

    Lần đầu đi cắm trại: tưởng chill ai ngờ… trầy trật

    Discussion about this post

    Remove.vn

    Remove.vn nói về phần mềm chỉnh sửa ảnh, các kỹ thuật phối màu chỉnh màu khi thiết kế. Đặc biệt chúng tôi chia sẻ các tool xóa nền ảnh online hiện đại và tiện lợi nhất.

    Về chúng tôi

    • Giới thiệu
    • Liên hệ
    • Chính sách & bảo mật

    Chuyên mục

    • Kiến thức
    • Kỹ thuật
    • Phối màu
    • Photoshop
    • Tool xóa nền

    Bài viết mới

    Mưa to không có ô: cái lần ướt mà tỉnh cả người

    Bị trộm vặt: mất đồ mà… bớt ngu

    Lần đầu đi cắm trại: tưởng chill ai ngờ… trầy trật

    No Result
    View All Result
    • Tool Xóa Nền Ảnh
    • Photoshop
    • Kỹ Thuật
    • Phối Màu
    • Kiến Thức
    • Phần mềm
      • Tải video douyin, tiktok, facebook, youtube hàng loạt
      • Nuôi nick facebook tự động
      • Đặt lịch đăng bài fanpage
      • Gửi tin nhắn, kết bạn zalo tự động
      • Seeding livestream tiktok
    • Liên hệ